31 tháng 10, 2014

Thứ Bảy Tuần XXX Thường Niên - Lễ Trọng Kính Các Thánh

------------ BÀI ĐỌC I ------------
Lời Chúa trích trong sách Khải Huyền

(2) Tôi lại thấy một thiên thần khác, mang ấn của Thiên Chúa hằng sống, từ phía mặt trời mọc đi lên. Thiên thần ấy lớn tiếng bảo bốn thiên thần khác, là những vị được quyền phá hại đất liền và biển cả,
(3) rằng: "Xin đừng phá hại đất liền, biển cả và cây cối, trước khi chúng tôi đóng ấn trên trán các tôi tớ của Thiên Chúa chúng ta."
(4) Rồi tôi nghe nói đến con số những người được đóng ấn: một trăm bốn mươi bốn ngàn người được đóng ấn, thuộc mọi chi tộc con cái Ít-ra-en.
(9) Sau đó, tôi thấy: kìa một đoàn người thật đông không tài nào đếm nổi, thuộc mọi dân, mọi chi tộc, mọi nước và mọi ngôn ngữ. Họ đứng trước ngai và trước Con Chiên, mình mặc áo trắng, tay cầm nhành lá thiên tuế.
(10) Họ lớn tiếng tung hô: "Chính Thiên Chúa chúng ta, Đấng ngự trên ngai, và chính Con Chiên đã cứu độ chúng ta."
(11) Tất cả các thiên thần đều đứng chung quanh ngai, chung quanh các Kỳ Mục và bốn Con Vật. Họ đều sấp mặt xuống, phủ phục trước ngai và thờ lạy Thiên Chúa mà tung hô (12) rằng: "A-men! Xin kính dâng Thiên Chúa chúng ta lời chúc tụng và vinh quang, sự khôn ngoan và lời tạ ơn, danh dự, uy quyền và sức mạnh, đến muôn thuở muôn đời! A-men!"
(13) Một trong các Kỳ Mục lên tiếng hỏi tôi: "Những người mặc áo trắng kia là ai vậy? Họ từ đâu đến?"
(14) Tôi trả lời: "Thưa Ngài, Ngài biết đó." Vị ấy bảo tôi: "Họ là những người đã đến, sau khi trải qua cơn thử thách lớn lao. Họ đã giặt sạch và tẩy trắng áo mình trong máu Con Chiên.” (Kh 7. 2-4, 9-14)

------------ BÀI ĐỌC II ------------
Lời Chúa trích trong thư thứ nhất của Thánh Gio-an Tông đồ

(1) Anh em hãy xem Chúa Cha yêu chúng ta dường nào: Người yêu đến nỗi cho chúng ta được gọi là con Thiên Chúa - mà thực sự chúng ta là con Thiên Chúa.
Sở dĩ thế gian không nhận biết chúng ta, là vì thế gian đã không biết Người.
(2) Anh em thân mến, hiện giờ chúng ta là con Thiên Chúa; nhưng chúng ta sẽ như thế nào, điều ấy chưa được bày tỏ. Chúng ta biết rằng khi Đức Ki-tô xuất hiện,
chúng ta sẽ nên giống như Người, vì Người thế nào, chúng ta sẽ thấy Người như vậy.
(3) Phàm ai đặt hy vọng như thế vào Đức Ki-tô thì làm cho mình nên thanh sạch
như Người là Đấng thanh sạch. (I Ga 3, 1-3)

------------ PHÚC ÂM ------------
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo Thánh Mát-thêu

(1) Thấy đám đông, Đức Giê-su lên núi. Người ngồi xuống, các môn đệ đến gần bên.
(2) Người mở miệng dạy họ rằng:
(3) "Phúc thay ai có tâm hồn nghèo khó, vì Nước Trời là của họ.
(4) Phúc thay ai hiền lành, vì họ sẽ được Đất Hứa làm gia nghiệp.
(5) Phúc thay ai sầu khổ, vì họ sẽ được Thiên Chúa ủi an.
(6) Phúc thay ai khát khao nên người công chính, vì họ sẽ được Thiên Chúa cho thoả lòng.
(7) Phúc thay ai xót thương người, vì họ sẽ được Thiên Chúa xót thương.
(8) Phúc thay ai có tâm hồn trong sạch, vì họ sẽ được nhìn thấy Thiên Chúa.
(9) Phúc thay ai xây dựng hoà bình, vì họ sẽ được gọi là con Thiên Chúa.
(10) Phúc thay ai bị bách hại vì sống công chính, vì Nước Trời là của họ.
(11) Phúc thay anh em khi vì Thầy mà bị người ta sỉ vả, bách hại và vu khống đủ điều xấu xa.
(12) Anh em hãy vui mừng hớn hở, vì phần thưởng dành cho anh em ở trên trời thật lớn lao. (Mt 5, 1-12)

--------------------------------------------------------------------------------
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Bát Phúc là con đường nên thánh.

- Có một chú sư tử con, vì mẹ mất sớm, nên ở chung với một đàn dê. Chú thích nghi với hòan cảnh và sinh sống như một con dê. Cho tới một hôm, Chúa Sơn Lâm đi ngang qua cánh đồng; bầy dê bỏ chạy tán lọan, chú sư tử con cũng cắm đầu chạy theo chúng. Chúa Sơn Lâm lấy làm lạ về hành động của chú sư tử con, nên vội chạy theo bắt lấy. Khi bắt kịp chú, Chúa Sơn Lâm đưa chú sư tử con ra bờ suối và bảo nó: Hãy nhìn xuống suối coi, mày cũng là con của Chúa Sơn Lâm, tại sao mày hốt hỏang bỏ chạy như những con dê nhút nhát đó?

- Chúng ta đã được tạo dựng nên giống hình ảnh của Thiên Chúa, và là người nhà của tất cả các thánh chúng ta mừng hôm nay. Con nhà tông chẳng giống lông cũng giống cánh. Đây là dịp thuận tiện để chúng ta xét mình soi gương xem chúng ta đã nên giống hình ảnh Thiên Chúa và các thánh chưa. Các Bài đọc hôm nay giúp chúng ta xét mình.

- Bài đọc I nhắc nhở chúng ta: Các thánh là những người trung thành với Thiên Chúa sau khi đã trải qua những cơn thử thách lớn lao. Họ đã giặt sạch và tẩy trắng áo mình trong máu Con Chiên. Bài đọc II nhắc nhở chúng ta ơn gọi làm con Chúa mà chúng ta đã lãnh nhận trong Ngày Rửa Tội. Chúng ta đã làm vinh danh Cha thế nào trong cuộc sống? Phúc Âm dạy chúng ta con đường chắc chắn để nên thánh: sống theo Bát Phúc.

KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:

[1] Bài đọc I: Họ là những người đã đến, sau khi trải qua cơn thử thách lớn lao.

[1.1] Thị kiến thứ nhất: Những người được đóng ấn. Trước khi các thiên thần tàn phá thế giới, các tôi tớ của Thiên Chúa còn sống được đóng ấn. Thị kiến tường thuật một trăm bốn mươi bốn ngàn người được đóng ấn, thuộc mọi chi tộc con cái Israel. Đây chỉ là con số biểu tượng, không phải chỉ có bấy nhiêu người được cứu thóat.

[1.2] Thị kiến thứ hai: Một đoàn người thật đông không tài nào đếm nổi. Họ thuộc mọi dân, mọi chi tộc, mọi nước và mọi ngôn ngữ. Họ đứng trước ngai và trước Con Chiên, mình mặc áo trắng, tay cầm nhành lá thiên tuế. Hai điều những người này tuyên xưng:

(1) Thiên Chúa Cha: "Chính Thiên Chúa chúng ta là Đấng ngự trên ngai.”

(2) Con Chiên là Đức Giêsu Kitô: “Chính Con Chiên đã cứu độ chúng ta.”

Tất cả các thiên thần đều đứng chung quanh ngai, chung quanh các Kỳ-mục và bốn Con Vật. Họ đều sấp mặt xuống, phủ phục trước ngai và thờ lạy Thiên Chúa mà tung hô rằng: "A-men! Xin kính dâng Thiên Chúa chúng ta lời chúc tụng và vinh quang, sự khôn ngoan và lời tạ ơn, danh dự, uy quyền và sức mạnh, đến muôn thuở muôn đời! A-men!"

[1.3] Các Thánh là đòan người áo trắng: Một trong các Kỳ-mục lên tiếng hỏi tôi: "Những người mặc áo trắng kia là ai vậy? Họ từ đâu đến?" Tôi trả lời: "Thưa Ngài, Ngài biết đó." Vị ấy bảo tôi: "Họ là những người đã đến, sau khi trải qua cơn thử thách lớn lao. Họ đã giặt sạch và tẩy trắng áo mình trong máu Con Chiên.” Các thánh là những người đã sống một cuộc đời như Chúa dạy. Họ đã từ bỏ lối sống ích kỷ của bản thân, hy sinh chấp nhận mọi gian khổ ngay cả cái chết để làm chứng cho Thiên Chúa.

[2] Bài đọc II: Ơn gọi của người Kitô hữu là trở nên thánh.

(1) Ơn gọi làm con Thiên Chúa: Thiên Chúa đã yêu thương thế gian đến nỗi đã ban Người Con Một của mình, để những ai tin vào Người Con thì được làm con Thiên Chúa (Jn 1:13), và được ơn Cứu Độ (Jn 3:16). Chúng ta không phải là con của thế gian: “Sở dĩ thế gian không nhận biết chúng ta, là vì thế gian đã không biết Người.”

(2) Phần thưởng của những người con Chúa: Đã là con thì cũng là những người thừa kế gia tài. Phần thưởng cho những người con Chúa là cuộc sống đời đời mai sau và mọi vinh quang mà Đức Kitô được thưởng từ Thiên Chúa Cha. “Anh em thân mến, hiện giờ chúng ta là con Thiên Chúa; nhưng chúng ta sẽ như thế nào, điều ấy chưa được bày tỏ. Chúng ta biết rằng khi Đức Kitô xuất hiện, chúng ta sẽ nên giống như Người, vì Người thế nào, chúng ta sẽ thấy Người như vậy.”

(3) Bổn phận của những người con Chúa: Nếu đã có quyền thì cũng phải chu tòan bổn phận. Thánh Gioan tuyên bố: “Phàm ai đặt hy vọng như thế vào Đức Kitô thì làm cho mình nên thanh sạch như Người là Đấng thanh sạch.”

[3] Phúc Âm: Bát Phúc là con đường nên thánh.

Chúng ta sẽ dùng Bát Phúc như tiêu chuẩn để so sánh 3 lối sống: (1) của Chúa Giêsu, của các thánh, và của theo thế gian.

(1) “Phúc thay ai có tâm hồn nghèo khó, vì Nước Trời là của họ.” Khi được các môn đệ hỏi: “Thưa Thầy! Thầy ở đâu?” Chúa Giêsu trả lời: “Cáo có hang, chim có tổ, Con Người không có chỗ dựa đầu.” Thánh Phanxicô Khó Khăn, mặc dù là con một thương gia giàu có ở Assissi, noi gương Chúa Giêsu, tuột quần áo trả lại cho cha để đi theo Đức Kitô sống cuộc đời khó nghèo. Trước mắt thế gian đó là điều dại dột, vì ai cũng muốn sống sung túc giấu có.

(2) “Phúc thay ai hiền lành, vì họ sẽ được Đất Hứa làm gia nghiệp.” Người xưa dạy: “Mắt đền mắt, răng đền răng; còn Ta, Ta dạy: Ai tát má bên này thì đưa cả má bên kia nữa.” Trong Cuộc Thương Khó, Chúa đã trở nên như con chiên hiền lành bị đem đi giết. Thánh Phanxicô Salêsiô, mặc dù mang bản tính nóng như lửa trong người, đã noi gương Đức Kitô trở thành người hiền lành và khiêm nhường. Trước mắt thế gian, hiền lành đồng nghĩa với khù khờ để người khác lợi dụng.

(3) “Phúc thay ai sầu khổ, vì họ sẽ được Thiên Chúa ủi an.” Trong Vườn Cây Dầu, Đức Kitô đau buồn kêu lên: “Linh hồn Thầy buồn sầu đến nỗi chết; anh em hãy tỉnh thức cầu nguyện với Thầy.” Mẹ Thánh Augustin, Monica, cả cuộc đời đổ bao nhiêu nước mắt khóc thương chồng và con. Sau cùng, Chúa đã cho chồng trở lại đạo trên giường bệnh, Chúa đã cho Augustin ăn năn trở lại và làm thánh. Người đời cho những ai muốn chịu đau khổ là điên, vì ai cũng tìm các trốn tránh các đau khổ cả.

(4) “Phúc thay ai khát khao nên người công chính, vì họ sẽ được Thiên Chúa cho thoả lòng.” Chúa Giêsu thẳng thắn tuyên bố: “Ta đến từ Trời, không phải để làm theo ý Ta, nhưng để làm theo ý Đấng đã sai Ta.” Cả cuộc đời của Ngài là cuộc đời làm theo ý Thiên Chúa. Thánh Thomas More, khi bị bắt phải nói dối đã khẳng khái tuyên bố: “Chết thì chết chứ không nói sai thành đúng.” Người đời cho sống công chính là “sĩ diện hão,” vì ai cũng phải sống luồn lách quanh co để đạt những gì mình muốn.

(5) “Phúc thay ai xót thương người, vì họ sẽ được Thiên Chúa xót thương.” Chúa Giêsu xót xa khi nhìn các bệnh nhân, và Ngài chữa lành họ. Ngài thương dân thành Giêrusalem, muốn che chở họ như gà mẹ che chở đàn con dưới cánh, nhưng họ đã khước từ tình yêu của Ngài. Thánh Martinô đã thương bệnh nhân đến độ đem về phòng cho nằm trên giường mình mà chăm sóc. Mẹ Têrêxa thành Calcutta đã dành cả cuộc đời để săn sóc người nghèo. Thế gian cổ võ việc phải lo cho bản thân mình trước hết với câu chữa mình: “Tôi thương xót người rồi ai thương tôi?”

(6) “Phúc thay ai có tâm hồn trong sạch, vì họ sẽ được nhìn thấy Thiên Chúa.” Chúa Giêsu đã thách thức các đối phương trong Cuộc Thương Khó: “Ai trong các ngươi có thể buộc Ta về tội gì?” Thánh Maria Goretti đã thề chết chứ không để người anh họ hãm hiếp. Giới trẻ hôm nay cho truyện ăn ở trước hôn nhân là chuyện bình thường, và chế nhạo những trẻ nào giữ mình trinh khiết là “homeboy, homegirl.” Mấy người mẹ hôm nay dám khuyên con: “Mẹ chẳng thà thấy con chết trước mặt mẹ hơn là phạm tội trọng mất lòng Thiên Chúa!”

(7) “Phúc thay ai xây dựng hoà bình, vì họ sẽ được gọi là con Thiên Chúa.” Chúa Giêsu đã dùng cái chết của Ngài trên Thập Giá để hòa giải người Do-Thái và Dân Ngọai nên một; đồng thời hòa giải con người với Thiên Chúa. Thánh Bernadino thành Sienna cũng noi gương Chúa làm cho con người hòa giải với nhau. Thế gian cho thái độ tha thứ thuận hòa là ngu dốt vì để người khác lợi dụng mình; được đàng chân họ sẽ leo lên cả đầu! Hậu quả là nạn ly thân, ly dị, và chiến tranh dưới mọi hình thức lan tràn.

(8) “Phúc thay ai bị bách hại vì sống công chính, vì Nước Trời là của họ. Phúc thay anh em khi vì Thầy mà bị người ta sỉ vả, bách hại và vu khống đủ điều xấu xa. Anh em hãy vui mừng hớn hở, vì phần thưởng dành cho anh em ở trên trời thật lớn lao.” Chúa đi trước vác Thập Giá lên đồi Canvê để chết thay cho con người. Biết bao các thánh tử đạo thuộc mọi thời đại cũng anh dũng tiến lên hy sinh vì tình yêu; trong số đó có 118 vị tử đạo của quê hương Việt-Nam chúng ta. Thánh Anrê Phú Yên, trước khi chết, đã khuyên giáo dân: “Chúng ta phải lấy tình yêu đáp trả lại tình yêu và lấy mạng sống đáp trả lại mạng sống.” Trong khi đó, cũng có biết bao người phản bội và không dám đổ máu đào để làm chứng cho Chúa. Họ vịn cớ: chỉ cần tin Chúa trong lòng là đủ.

--------------------------------------------------------------------------------
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:

- Đau khổ trong cuộc đời không thể thiếu để thanh luyện chúng ta như lửa thử vàng. Chỉ khi nào biết chấp nhận gian khổ để làm chứng cho Thiên Chúa, chúng ta mới chứng tỏ đức tin và tình yêu của chúng ta dành cho Ngài.

- Trở lại câu truyện chú sư tử con, chúng ta là thiên tử, là con cái Chúa. Hãy sống xứng đáng với ơn gọi của mình; đừng chốn chui chốn nhủi như những con của bóng tối, của thế gian và ma quỉ. Chúng ta được dựng nên giống hình ảnh Thiên Chúa, và cuộc sống thánh thiện làm chúng ta càng ngày càng trở nên giống Chúa hơn.

- Ơn gọi nên thánh là của tất cả mọi người. Bát Phúc là con đường nên thánh tuyệt hảo. Mọi người phải cố gắng sống cả Bát Phúc; tuy nhiên, sống một phúc cũng đủ để chúng ta nên thánh rồi.

************
Viết bởi LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP
************

copied from loinhapthe.com

30 tháng 10, 2014

Thứ Sáu Tuần XXX Thường Niên

------------ BÀI ĐỌC I ------------
Lời Chúa trích trong thư của Thánh Phao-lô Tông đồ gởi tín hữu Phi-líp-phê

(1) Chúng tôi, Phao-lô và Ti-mô-thê, là những tôi tớ của Đức Ki-tô Giê-su, kính gửi mọi người trong dân thánh kết hợp với Đức Ki-tô Giê-su ở Phi-líp-phê, cùng kính gửi các vị giám quản và trợ tá.
(2) Xin Thiên Chúa là Cha chúng ta và Chúa Giê-su Ki-tô ban cho anh em ân sủng và bình an.
(3) Tôi cảm tạ Thiên Chúa của tôi, mỗi lần nhớ đến anh em.
(4) Tôi luôn vui sướng mỗi khi cầu nguyện cho anh em hết thảy,
(5) vì từ buổi đầu cho đến nay, anh em đã góp phần vào việc rao giảng Tin Mừng.
(6) Tôi tin chắc rằng: Đấng đã bắt đầu thực hiện nơi anh em một công việc tốt lành như thế, cũng sẽ đưa công việc đó tới chỗ hoàn thành cho đến ngày Đức Ki-tô Giê-su quang lâm.
(7) Tôi có những tâm tình như thế đối với tất cả anh em, đó là điều hợp lý, bởi vì tôi mang anh em trong lòng tôi. Khi tôi bị xiềng xích, cũng như lúc tôi bênh vực và củng cố Tin Mừng, anh em đều thông phần vào ân sủng tôi đã nhận được.
(8) Có Thiên Chúa làm chứng cho tôi: tôi hết lòng yêu quý anh em tất cả, với tình thương của Đức Ki-tô Giê-su.
(9) Điều tôi khẩn khoản nài xin, là cho lòng mến của anh em ngày thêm dồi dào, khiến anh em được ơn hiểu biết và tài trực giác siêu nhiên,
(10) để nhận ra cái gì là tốt hơn. Tôi cũng xin cho anh em được nên tinh tuyền và không làm gì đáng trách, trong khi chờ đợi ngày Đức Ki-tô quang lâm.
(11) Như thế, anh em sẽ đem lại hoa trái dồi dào là sống một đời công chính nhờ Đức Giê-su Ki-tô, để tôn vinh và ngợi khen Thiên Chúa. (Pl 1, 1-11)

------------ PHÚC ÂM ------------
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo Thánh Lu-ca

(1) Một ngày sa-bát kia, Đức Giê-su đến nhà một ông thủ lãnh nhóm Pha-ri-sêu để dùng bữa: họ cố dò xét Người.
(2) Và kìa trước mặt Đức Giê-su, có một người mắc bệnh phù thũng.
(3) Người lên tiếng nói với các nhà thông luật và những người Pha-ri-sêu: "Có được phép chữa bệnh ngày sa-bát hay không? "
(4) Nhưng họ làm thinh. Người đỡ lấy bệnh nhân, chữa khỏi và cho về.
(5) Rồi Người nói với họ: "Ai trong các ông có đứa con trai hoặc có con bò sa xuống giếng, lại không kéo nó lên ngay, dù là ngày sa-bát? "
(6) Và họ không thể đáp lại những lời đó. (Lc 14, 1-6)

--------------------------------------------------------------------------------
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Cách giải quyết xung đột

Trong cuộc sống, khác biệt ý kiến là điều không thể tránh khỏi vì trăm người trăm ý. Những khác biệt ý kiến là nguyên nhân đưa tới xung đột khi con người phải bảo vệ quyền lợi của mình. Khi xảy ra xung đột con người có thể rơi vào 2 phản ứng: hoặc cố gắng giải quyết xung đột để con người có thể dung hòa chung sống với nhau hoặc tìm cách khai trừ nhau bằng chiến tranh dưới mọi hình thức. Trong Bài đọc I, Thánh Phaolô nêu lên những hành động cần thiết để giúp con người có thể giải quyết những xung đột. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu chấp nhận lời mời dự tiệc tại nhà người Biệt-phái để cho họ có cơ hội nhìn ra sự thật.

KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:

[1] Bài đọc I: Mọi người đều góp phần trong Kế Họach Cứu Độ của Thiên Chúa.

[1.1] Khiêm nhường: Đây là thái độ cần thiết nhất cho việc giải quyết các xung đột vì kiêu ngạo là lý do đưa đến bất hòa. Thánh Phaolô khuyên các tín hữu Philipphê phải duy trì sự hiệp nhất trong tinh thần khiêm nhường: “Đừng làm chi vì ganh tị hay vì hư danh, nhưng hãy lấy lòng khiêm nhường mà coi người khác hơn mình” (Phil 2:3).

[1.2] Mọi người đều góp phần trong Kế Họach Cứu Độ của Thiên Chúa: Các tín hữu cần ý thức được vai trò của mọi người ở đời này là góp phần trong việc mang Kế Họach Cứu Độ của Thiên Chúa tới chỗ tòan hảo. Vì thế, mọi người cần phải vui mừng và cảm tạ Thiên Chúa khi thấy người khác góp phần vào việc rao giảng Tin Mừng, chứ không ghen tị khi thấy người khác thành công hay có được địa vị cao hơn trong Giáo Hội. Hơn nữa, mỗi người còn cần phải cầu nguyện để mọi người luôn có được lòng hăng say rao giảng như gương của Thánh Phaolô: “Tôi cảm tạ Thiên Chúa của tôi, mỗi lần nhớ đến anh em. Tôi luôn vui sướng mỗi khi cầu nguyện cho anh em hết thảy, vì từ buổi đầu cho đến nay, anh em đã góp phần vào việc rao giảng Tin Mừng.”

[1.3] Lấy tình thương lấp đầy mọi khác biệt hay xung đột: Người Việt-Nam có lẽ nhận ra tầm quan trọng hàng đầu của tình thương trong việc giải quyết các xung đột khi nói: “Yêu nhau trăm sự chẳng nề; một trăm chỗ lệch cũng kê cho bằng.” Thánh Phaolô bày tỏ tình yêu của ngài với các tín hữu Philipphê và ước mong họ cũng được thông phần với những đau khổ của ngài: “Tôi có những tâm tình như thế đối với tất cả anh em, đó là điều hợp lý, bởi vì tôi mang anh em trong lòng tôi. Khi tôi bị xiềng xích, cũng như lúc tôi bênh vực và củng cố Tin Mừng, anh em đều thông phần vào ân sủng tôi đã nhận được. Có Thiên Chúa làm chứng cho tôi: tôi hết lòng yêu quý anh em tất cả, với tình thương của Đức Kitô Giêsu.”

Để tránh những xung đột xảy ra trong gia đình hay cộng đòan, cha mẹ và những người lãnh đạo không chỉ chứng tỏ tình yêu của mình bằng hành động, nhưng còn phải giáo dục, cầu nguyện, và tạo bầu khí yêu thương cho mọi thành phần trong cộng đòan. Thánh Phaolô ý thức được tầm quan trọng của đức mến trong sự hiệp nhất nên ngài luôn cầu nguyện cho các tín hữu: “Điều tôi khẩn khoản nài xin, là cho lòng mến của anh em ngày thêm dồi dào, khiến anh em được ơn hiểu biết và tài trực giác siêu nhiên, để nhận ra cái gì là tốt hơn. Tôi cũng xin cho anh em được nên tinh tuyền và không làm gì đáng trách, trong khi chờ đợi ngày Đức Kitô quang lâm. Như thế, anh em sẽ đem lại hoa trái dồi dào là sống một đời công chính nhờ Đức Giê-su Ki-tô, để tôn vinh và ngợi khen Thiên Chúa.”

[2] Phúc Âm: Xung đột giữa Chúa Giêsu và những người Pharisêu

[2.1] Xung đột giữa Chúa Giêsu và những người Pharisêu: Thánh Luca tường thuật 2 thái độ khác nhau:

(1) Thái độ của ông Thủ Lãnh nhóm Pharisêu: Ông mời Chúa Giêsu dùng bữa và xếp đặt sẵn một người bị bệnh phù thủng, để gài bẫy xem Ngài có chữa bệnh trong ngày Sabbath;

(2) Thái độ của Chúa Giêsu: Mặc dù biết rõ ác ý của họ, nhưng Chúa Giêsu vẫn nhận lời mời dự tiệc, vì Chúa muốn cho họ có cơ hội nhìn thấy sự thật để thay đổi lối sống giả hình.

[2.2] Chúa Giêsu trình bày sự thật và chữa lành người bệnh: Không chút do dự, Chúa Giêsu chủ động tiến trình hòa giải bằng việc đặt câu hỏi với các Kinh-sư và những người Biệt-phái: "Có được phép chữa bệnh ngày Sabbath hay không?" Nhưng họ làm thinh không trả lời. Làm thinh có thể vì (1) không biết trả lời; hay (2) giả vờ như chuyện ấy không liên quan gì tới mình. Các Kinh-sư và Biệt-phái có lẽ đang ở trong tình trạng thứ hai.

Không chút sợ hãi, Chúa Giêsu đỡ lấy bệnh nhân, chữa khỏi, và cho về. Rồi Người chất vấn họ: "Ai trong các ông có đứa con trai hoặc có con bò sa xuống giếng, lại không kéo nó lên ngay, dù là ngày Sabbath?" Giếng lộ thiên rất thường xuyên gặp trên đất Palestine và là nguyên nhân các tai nạn cho con người cũng như súc vật (x/c Exo 21:33). Khi tai nạn té xuống giếng xảy ra, không ai thắc mắc có được kéo người hay súc vật dưới đó nên không; vì đó là việc phải làm. Việc Chúa chữa bệnh trong ngày Sabbath cũng vậy, đó là việc cứu người cần làm. Tại sao họ lại đặt thành vấn đề?

[2.3] Lối sống hai mặt của các Kinh-sư và những người Biệt-phái: Chúa mời gọi họ đối thọai để tìm ra sự thật phải theo nhưng họ làm thinh. Chúa chất vấn họ về lối sống hai tiêu chuẩn: một tiêu chuẩn cho những người thân cận hay cho tài sản của họ, và một tiêu chuẩn cho những người dân vô tội; nhưng họ không thể đáp lại những lời chất vấn của Chúa. Thánh Luca không tường thuật phản ứng sau cùng của những người Pharisêu này; nhưng hầu hết sau những lần chất vấn của Chúa, họ trở nên tức giận hơn và tìm cách để bắt bớ Chúa.

--------------------------------------------------------------------------------
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:

- Khi có xung đột, chúng ta cần có thái độ khiêm nhường và khách quan để nhìn ra sự thật; đừng để những lợi nhuận làm mờ mắt đến nỗi chúng ta không nhìn ra sự thật.

- Trên hết mọi sự, cần có nhân đức yêu thương để có thể hàn gắn những khác biệt và giải quyết mọi xung đột.

- Để bảo đảm công bằng, cần tiêu diệt lối sống hai tiêu chuẩn: một cho mình để bảo vệ người thân và quyền lợi của mình, một cho tất cả những người khác.

************
Viết bởi LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP
************

copied from loinhapthe.com

29 tháng 10, 2014

Thứ Năm Tuần XXX Thường Niên

------------ BÀI ĐỌC I ------------
Lời Chúa trích trong thư của Thánh Phao-lô Tông đồ gởi tín hữu Ê-phê-xô

(10) Sau cùng, anh em hãy tìm sức mạnh trong Chúa và trong uy lực toàn năng của Người.
(11) Hãy mang toàn bộ binh giáp vũ khí của Thiên Chúa, để có thể đứng vững trước những mưu chước của ma quỷ.
(12) Vì chúng ta chiến đấu không phải với phàm nhân, nhưng là với những quyền lực thần thiêng, với những bậc thống trị thế giới tối tăm này, với những thần linh quái ác chốn trời cao.
(13) Bởi đó, anh em hãy nhận lấy toàn bộ binh giáp vũ khí của Thiên Chúa; như thế, anh em có thể vận dụng toàn lực để đối phó và đứng vững trong ngày đen tối.
(14) Vậy hãy đứng vững: lưng thắt đai là chân lý, mình mặc áo giáp là sự công chính,
(15) chân đi giày là lòng hăng say loan báo tin mừng bình an;
(16) hãy luôn cầm khiên mộc là đức tin, nhờ đó anh em sẽ có thể dập tắt mọi tên lửa của ác thần.
(17) Sau cùng, hãy đội mũ chiến là ơn cứu độ và cầm gươm của Thần Khí ban cho, tức là Lời Thiên Chúa.
(18) Theo Thần Khí hướng dẫn, anh em hãy dùng mọi lời kinh và mọi tiếng van nài mà cầu nguyện luôn mãi. Để được như vậy, anh em hãy chuyên cần tỉnh thức và cầu xin cho toàn thể dân thánh.
(19) Anh em cũng hãy cầu xin cho tôi nữa, để khi tôi mở miệng nói, thì Thiên Chúa ban lời cho tôi, hầu tôi mạnh dạn loan báo mầu nhiệm của Tin Mừng;
(20) tôi là sứ giả của Tin Mừng này cả khi tôi đang bị xiềng xích. Anh em hãy cầu xin cho tôi để khi rao giảng Tin Mừng tôi nói năng mạnh dạn, như bổn phận tôi phải nói. (Ep 6, 10-20)

------------ PHÚC ÂM ------------
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo Thánh Lu-ca

(31) Cũng vào giờ ấy, có mấy người Pha-ri-sêu đến thưa Đức Giê-su rằng: "Xin ông đi ra khỏi đây, vì vua Hê-rô-đê đang muốn giết ông! "
(32) Người bảo họ: "Các ông hãy đi nói với con cáo ấy thế này: "Hôm nay và ngày mai tôi trừ quỷ và chữa lành bệnh tật, ngày thứ ba tôi hoàn tất.
(33) Tuy nhiên, hôm nay, ngày mai và ngày mốt, tôi phải tiếp tục đi, vì một ngôn sứ mà chết ngoài thành Giê-ru-sa-lem thì không được.
(34) "Giê-ru-sa-lem, Giê-ru-sa-lem! Ngươi giết các ngôn sứ và ném đá những kẻ được sai đến cùng ngươi! Đã bao lần Ta muốn tập họp con cái ngươi lại, như gà mẹ tập họp gà con dưới cánh, mà các ngươi không chịu.
(35) Thì này, nhà các ngươi sẽ bị bỏ mặc cho các ngươi. Mà Ta nói cho các ngươi hay: các ngươi sẽ không còn thấy Ta nữa cho đến thời các ngươi nói: Chúc tụng Đấng ngự đến nhân danh Đức Chúa!" (Lc 13, 31-35)

--------------------------------------------------------------------------------
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Cuộc chiến trần gian

Cuộc đời con người là một trận chiến chống lại không chỉ một kẻ thù, nhưng tới ba kẻ thù: ma quỉ, thế gian, và xác thịt. Làm sao chúng ta có thể chống lại 3 kẻ thù nặng ký này? Ma quỉ (evil spirits) không phải là chuyện tưởng tượng, Chúa Giêsu đã nhiều lần trục xuất quỉ ra khỏi con người trong các Phúc Âm. Chúng vốn là những thiên thần từ trời bị tống ra ngòai vì tội phản lọan Thiên Chúa; vì thế chúng khôn ngoan hơn con người và không bao giờ muốn con người thuộc về Thiên Chúa. Thế gian bao gồm tất cả những sức mạnh đe dọa đời sống đức tin: vua quan, uy quyền, danh vọng, lợi lộc vật chất. Xác thịt là chính thân thể con người với đầy dẫy bệnh tật và mọi khuynh hướng xấu: cờ bạc, rượu chè, hút sách, đam mê xác thịt … Trong Bài đọc I, Thánh Phaolô xác nhận con người không thể chống lại ba thù với sức mạnh của con người; nhưng với sức mạnh của Thiên Chúa. Trong Phúc Âm, chính Chúa Giêsu cũng phải đương đầu với quyền lực thế gian của bạo vương Herode và dân thành Jerusalem; nhưng Ngài đã thắng vuợt tất cả.

KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:

[1] Bài đọc I: Hãy tìm sức mạnh trong Chúa và trong uy lực toàn năng của Người. Thánh Phaolô đề nghị 2 cách chính con người phải theo để chống lại ba thù:

[1.1] Hãy mang toàn bộ binh giáp vũ khí của Thiên Chúa, để có thể đứng vững trước những mưu chước của ma quỷ: Thánh Phaolô có lẽ đã nhiều lần quan sát người lính Rôma và trang phục của họ khi Ngài còn ở trong tù tại Rôma, nên ngài ví các tín hữu cũng như những người lính chiến đấu: phải luôn mặc binh phục và có sẵn mọi vũ khí cần thiết để chống lại kẻ thù: “Vì chúng ta chiến đấu không phải với phàm nhân, nhưng là với những quyền lực thần thiêng, với những bậc thống trị thế giới tối tăm này, với những thần linh quái ác chốn trời cao. Bởi đó, anh em hãy nhận lấy toàn bộ binh giáp vũ khí của Thiên Chúa; như thế, anh em có thể vận dụng toàn lực để đối phó và đứng vững trong ngày đen tối.” Ngài liệt kê một số các vũ khí cần thiết:

- lưng thắt đai là chân lý: một khi các tín hữu đã thủ đắc sự thật, họ có thể đứng vững trước mọi tấn công giả dối của ba thù;

- mình mặc áo giáp là sự công chính: giống như khi người lính đã mặc áo giáp, không gì có thể xuyên thấu được; người tín hữu cũng thế, khi họ đã mặc lấy sự công chính, không gì có thể thấm nhập vào tâm hồn của họ;

- chân đi giày: khi người chiến sĩ đi giầy trận, anh có thể được sai đi tới bất cứ nơi nào; khi người tín hữu đã được chuẩn bị, anh sẽ lên đường hăng say loan báo tin mừng bình an.

- hãy luôn cầm khiên mộc là đức tin: khiên mộc là thứ vũ khí bằng gỗ lớn dùng để đề phòng những tên lửa của kẻ thù. Khi đối phương phóng tên lửa, người chiến sĩ dùng khiên mộc để hứng lấy những tên lửa và chính các khiên mộc này sẽ giập tắt các ngọn lửa. Cũng thế, đức tin được dùng như khiên mộc để dập tắt mọi thứ tên lửa của ác thần.

- hãy đội mũ chiến là ơn cứu độ: không những chỉ tha những tội đã phạm mà còn cung cấp mọi nghị lực cần thiết để vượt thắng tội lỗi tương lai;

- và cầm gươm của Thánh Thần ban cho: tức là Lời Thiên Chúa. Tác giả của Thư Do-Thái so sánh Lời Chúa với gươm sắc bén hai lưỡi: “Lời Thiên Chúa là lời sống động, hữu hiệu và sắc bén hơn cả gươm hai lưỡi: xuyên thấu chỗ phân cách tâm với linh, cốt với tuỷ; lời đó phê phán tâm tình cũng như tư tưởng của lòng người” (Heb 4:12).

[1.2] Hãy dùng mọi lời kinh và mọi tiếng van nài mà cầu nguyện: Ngòai những binh giáp vũ khí kể trên, người tín hữu còn phải cầu nguyện: “Theo Thánh Thần hướng dẫn, anh em hãy dùng mọi lời kinh và mọi tiếng van nài mà cầu nguyện luôn mãi.” Chính Chúa Giêsu đã từng dạy các môn đệ sự quan trọng của cầu nguyện: “Anh em hãy canh thức và cầu nguyện kẻo sa chước cám dỗ; vì tinh thần thì hăng hái, nhưng thể xác lại yếu đuối” (Mk 14:38). Thánh Phaolô chú ý đến 3 đặc tính của cầu nguyện:

(1) Phải cầu nguyện luôn: con người có khuynh hướng chỉ cầu nguyện khi có nhu cầu; nhưng nếu quan niệm cuộc đời là bãi chiến trường, con người phải cầu nguyện luôn vì nguy hiểm có thể xảy ra bất cứ lúc nào.

(2) Phải cầu nguyện nhiệt thành: càng ý thức được sự quan trọng của việc cầu nguyện, con người càng cần phải nhiệt thành để xin cho được những ơn cần thiết của Thiên Chúa.

(3) Phải cầu nguyện cho người khác nữa: không phải chỉ cầu nguyện cho mình mà thôi. Cầu nguyện giúp con người liên kết với mọi người trong tòan thể Dân Thánh của Thiên Chúa. Thánh Phaolô cũng xin các tín hữu Thessalonica cầu nguyện cho ngài trong việc rao giảng Tin Mừng: “Anh em cũng hãy cầu xin cho tôi nữa, để khi tôi mở miệng nói, thì Thiên Chúa ban lời cho tôi, hầu tôi mạnh dạn loan báo mầu nhiệm của Tin Mừng; tôi là sứ giả của Tin Mừng này cả khi tôi đang bị xiềng xích. Anh em hãy cầu xin cho tôi để khi rao giảng Tin Mừng tôi nói năng mạnh dạn, như bổn phận tôi phải nói.”

[2] Phúc Âm: Chúa Giêsu đương đầu với các quyền lực của thế gian.

[2.1] Với bạo vương Hêrôde Antipas của miền Galilê: Ông đã giết Gioan Tẩy Giả vì dám nói sự thật và giờ đây lại tìm cách để giết Chúa Giêsu. Tuy nhiên, khi được báo bởi mấy người Pharisêu, Chúa Giêsu chẳng những không sợ hãi mà còn bảo những người đưa tin: “Các ông hãy đi nói với con cáo ấy thế này: Hôm nay và ngày mai tôi trừ quỷ và chữa lành bệnh tật, ngày thứ ba tôi hoàn tất. Tuy nhiên, hôm nay, ngày mai và ngày mốt, tôi phải tiếp tục đi, vì một ngôn sứ mà chết ngoài thành Jerusalem thì không được.” Chúa Giêsu muốn hòan tất sứ vụ của Chúa Cha đã trao phó cho dẫu phải đương đầu với bao nhiêu chống đối, đau khổ, và ngay cả cái chết.

[2.2] Với sự khước từ tình yêu của dân thành Jerusalem: Khỏang lưng chừng của Núi Cây Dầu ngày nay, vẫn còn một nguyện đường nhỏ nhìn xuống Thành Jerusalem gọi là Nguyện Đường “Chúa khóc.” Theo truyền thống, trước Cuộc Thương Khó, Chúa Giêsu đã ngừng lại chỗ này và Ngài thương dân trong Thành đến nỗi đã thổn thức kêu lên: “Jerusa-lem, Jerusalem! Ngươi giết các ngôn sứ và ném đá những kẻ được sai đến cùng ngươi! Đã bao lần Ta muốn tập họp con cái ngươi lại, như gà mẹ tập họp gà con dưới cánh, mà các ngươi không chịu. Này đây, nhà các ngươi sẽ bị bỏ mặc cho các ngươi. Ta nói cho các ngươi hay: các ngươi sẽ không còn thấy Ta nữa cho đến thời các ngươi nói: Chúc tụng Đấng ngự đến nhân danh Đức Chúa!” Không nỗi đau khổ nào lớn hơn nỗi đau khổ bị khước từ tình yêu. Tuy vậy, Chúa vẫn trung thành yêu thương đến cùng, với hy vọng một ngày dân Thành sẽ nhận ra và chấp nhận tình yêu của Chúa.

--------------------------------------------------------------------------------
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:

- Cuộc đời con người là một bải chiến trường chống lại ba thù: ma quỉ - thế gian – và xác thịt. Chúng ta không thể thắng được nếu không mặc áo giáp và mang lấy mọi vũ khí cần thiết của Thiên Chúa; cùng cầu nguyện không ngừng.

- Một khi đã có sự trợ giúp của Thiên Chúa, chúng ta phải hiên ngang như Chúa Giêsu: sẵn sàng đương đầu với mọi quyền lực của thế gian để chu tòan sứ vụ mà Thiên Chúa đã trao phó, nhất là trung thành yêu thương tha nhân đến cùng cho dẫu bị khước từ.

************
Viết bởi LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP
************

copied from loinhapthe.com

28 tháng 10, 2014

Thứ Tư Tuần XXX Thường Niên

------------ BÀI ĐỌC I ------------
Lời Chúa trích trong thư của Thánh Phao-lô Tông đồ gởi tín hữu Ê-phê-xô

(1) Kẻ làm con, hãy vâng lời cha mẹ theo tinh thần của Chúa, vì đó là điều phải đạo.
(2) Hãy tôn kính cha mẹ. Đó là điều răn thứ nhất có kèm theo lời hứa:
(3) để ngươi được hạnh phúc và hưởng thọ trên mặt đất này.
(4) Những bậc làm cha mẹ, đừng làm cho con cái tức giận, nhưng hãy giáo dục chúng thay mặt Chúa bằng cách khuyên răn và sửa dạy.
(5) Kẻ làm nô lệ, hãy vâng lời những người chủ ở đời này với thái độ run rẩy và sợ sệt, với lòng đơn sơ, như vâng lời Đức Ki-tô.
(6) Đừng chỉ vâng lời trước mặt, như muốn làm đẹp lòng người ta, nhưng như nô lệ của Đức Ki-tô, đem cả tâm hồn thi hành ý Thiên Chúa.
(7) Hãy vui lòng phục vụ, như thể phục vụ Chúa, chứ không phải người ta.
(8) Anh em biết đấy: ai làm việc tốt, sẽ được Chúa trả công, bất luận nô lệ hay tự do.
(9) Người làm chủ cũng hãy đối xử như thế với nô lệ. Đừng doạ nạt nữa: anh em biết rằng Chúa của họ cũng là Chúa của anh em, Người ngự trên trời và không thiên vị ai. (Ep 6, 1-9)

------------ PHÚC ÂM ------------
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo Thánh Lu-ca

(22) Trên đường lên Giê-ru-sa-lem, Đức Giê-su đi ngang qua các thành thị và làng mạc mà giảng dạy.
(23) Có kẻ hỏi Người: "Thưa Ngài, những người được cứu thoát thì ít, có phải không?" Người bảo họ:
(24) "Hãy chiến đấu để qua được cửa hẹp mà vào, vì tôi nói cho anh em biết: có nhiều người sẽ tìm cách vào mà không thể được.
(25) "Một khi chủ nhà đã đứng dậy và khoá cửa lại, mà anh em còn đứng ở ngoài, bắt đầu gõ cửa và nói: "Thưa ngài, xin mở cho chúng tôi vào, thì ông sẽ bảo anh em: "Các anh đấy ư? Ta không biết các anh từ đâu đến!
(26) Bấy giờ anh em mới nói: "Chúng tôi đã từng được ăn uống trước mặt ngài, và ngài cũng đã từng giảng dạy trên các đường phố của chúng tôi.
(27) Nhưng ông sẽ đáp lại: "Ta không biết các anh từ đâu đến. Cút đi cho khuất mắt ta, hỡi tất cả những quân làm điều bất chính!
(28) "Bấy giờ anh em sẽ khóc lóc nghiến răng, khi thấy các ông Áp-ra-ham, I-xa-ác và Gia-cóp cùng tất cả các ngôn sứ được ở trong Nước Thiên Chúa, còn mình lại bị đuổi ra ngoài.
(29) Thiên hạ sẽ từ đông tây nam bắc đến dự tiệc trong Nước Thiên Chúa.
(30) "Và kìa có những kẻ đứng chót sẽ lên hàng đầu, và có những kẻ đứng đầu sẽ xuống hàng chót." (Lc 13, 22-30)

--------------------------------------------------------------------------------
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Mối liên hệ tốt đòi phải có 2 chiều.

Con người thường hay đòi hỏi tha nhân phải thế này phải thế kia, nếu không được như ý mình thì chê trách tha nhân là không biết điều; nhưng ít khi chịu xét mình xem chính mình đã đối xử đúng đắn với tha nhân chưa? Tất cả các mối liên hệ tốt đẹp đều đòi phải có 2 chiều như cha ông chúng ta khuyên: “Hòn đất ném đi, hòn chì ném lại.”

- Trong Bài đọc I, Thánh Phaolô liệt kê những gì con người phải làm để có mối liên hệ tốt giữa cha mẹ và con cái, cũng như giữa chủ nhân và nô lệ.

- Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu nhấn mạnh đến mối liên hệ giữa con người và Thiên Chúa: không phải chỉ biết Chúa là đủ, nhưng còn phải biết hy sinh chiến đấu vào qua cửa hẹp để làm chứng cho Thiên Chúa.

KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:

[1] Bài đọc I: Mối liên hệ tốt đòi phải có 2 chiều.

[1.1] Liên hệ giữa cha mẹ và con cái:

- Bổn phận làm con: Thánh Phaolô liệt kê 2 bổn phận chính của kẻ làm con:
(1) Vâng lời: “Hãy vâng lời cha mẹ theo tinh thần của Chúa, vì đó là điều phải đạo.” Đây là giới răn thứ bốn trong Thập Giới. Để cha mẹ có thể chu tòan sứ vụ Chúa giao, con cái phải vâng lời cha mẹ.

(2) Tôn kính: “Hãy tôn kính cha mẹ. Đó là điều răn thứ nhất có kèm theo lời hứa: để ngươi được hạnh phúc và hưởng thọ trên mặt đất này.” Sách Đức Huấn Ca còn dạy: “Ai tôn kính cha thì đền bù tội lỗi, ai thảo kính mẹ sẽ thu được kho tàng.”

- Bổn phận làm cha mẹ: Thánh Phaolô cũng liệt kê 2 điều chính:
(1) Đừng làm cho con cái tức giận: Những điều sau đây có thể làm con cái tức giận: nói không đúng sự thật, bắt con làm điều vô lý hay làm điều mà mình không muốn làm, không làm gương sáng cho con, khinh thường và hay so sánh con mình với con người, không thương yêu và săn sóc con.

(2) Khuyên răn và sửa dạy: là bổn phận chính yếu Thiên Chúa sẽ xét xử cha mẹ như Tiên tri Êzêkiel nói: Nếu vì cha mẹ không khuyên răn và sửa dạy mà con cái hư đi thì Thiên Chúa sẽ đòi nợ máu cha mẹ; nếu cha mẹ khuyên răn sửa dạy hết điều mà con cái vẫn hư, tội là do nơi con cái (Eze 33:7-9).

[1.2] Liên hệ giữa chủ nhân và nô lệ: Phải hiểu lời khuyên này trong bối cảnh lịch sử của thời đó để đừng lên án Thánh Phaolô phò chế độ nô lệ. Trong xã hội thời ấy, nô lệ được đa số con người chấp nhận; và chủ nhân có tòan quyền định đọat số phận những nô lệ của mình. Cho dẫu vậy, Thánh Phaolô vẫn chú trọng đến mối liên hệ 2 chiều.

- Phận nô lệ: Có lẽ Thánh Phaolô chủ trương mọi quyền hành đến từ Thiên Chúa cho lợi ích con người nên Ngài khuyên các nô lệ phải bắt chước Chúa Kitô như Ngài đã vâng lời Chúa Cha (Phil 2:5-11):

(1) Vâng lời: “Kẻ làm nô lệ, hãy vâng lời những người chủ ở đời này với thái độ run rẩy và sợ sệt, với lòng đơn sơ, như vâng lời Đức Kitô. Đừng chỉ vâng lời trước mặt, như muốn làm đẹp lòng người ta, nhưng như nô lệ của Đức Kitô, đem cả tâm hồn thi hành ý Thiên Chúa.”

(2) Vui lòng phục vụ: “Hãy vui lòng phục vụ như thể phục vụ Chúa, chứ không phải người ta. Anh em biết đấy: ai làm việc tốt, sẽ được Chúa trả công, bất luận nô lệ hay tự do.”

- Phận làm chủ: Theo phong tục thời ấy, người nô lệ không có quyền đòi bất cứ điều gì nơi chủ, nhưng những chủ nhân theo Đức Kitô phải làm 2 điều sau cho nô lệ của mình:

(1) Đối xử tử tế: Nếu các nô lệ đã hết tình phục vụ chủ thì chủ cũng phải đối xử tử tế với họ: phải đối xử với họ theo tình người, chứ không coi họ là những đồ vật để xử dụng.

(2) Đừng dọa nạt: “Chúa của họ cũng là Chúa của anh em, Người ngự trên trời và không thiên vị ai.” Trong thân thể của Đức Kitô, mọi người đều bình đẳng (Gal 3:28).

[2] Phúc Âm: Hãy chiến đấu để qua được cửa hẹp mà vào.

[2.1] Hãy chiến đấu để qua được cửa hẹp mà vào: Đường rộng rãi thênh thang chỉ dẫn tới sự hủy diệt: Không có kỷ luật, không thể thành công. Điều này không những đúng cho cá nhân mà còn đúng cho cả tập thể.

- Có kẻ hỏi Người: "Thưa Ngài, những người được cứu thoát thì ít, có phải không?"

- Người bảo họ: "Hãy chiến đấu để qua được cửa hẹp mà vào, vì tôi nói cho anh em biết: có nhiều người sẽ tìm cách vào mà không thể được. Một khi chủ nhà đã đứng dậy và khoá cửa lại, mà anh em còn đứng ở ngoài, bắt đầu gõ cửa và nói: "Thưa ngài, xin mở cho chúng tôi vào!” thì ông sẽ bảo anh em: "Các anh đấy ư? Ta không biết các anh từ đâu đến!”” Nguy hiểm của quan niệm dễ dãi: Vì tình thương bao la nên sau cùng Chúa sẽ cứu hết (Universalism).

[2.2] Nước Trời dành cho những ai nghe và giữ những gì Chúa dạy, không phải chỉ biết Ngài mà thôi:

(1) Tiêu chuẩn phán xét: Con người nhấn mạnh đến cái biết, Chúa nhấn mạnh đến việc làm.
26 Bấy giờ anh em mới nói: "Chúng tôi đã từng được ăn uống trước mặt ngài, và ngài cũng đã từng giảng dạy trên các đường phố của chúng tôi.”
27 Nhưng ông sẽ đáp lại: "Ta không biết các anh từ đâu đến. Cút đi cho khuất mắt ta, hỡi tất cả những quân làm điều bất chính!”
Nguy hiểm: Chỉ cần biết và tin Chúa là đủ (Tin Lành)

(2) Thực tế phũ phàng: Con cháu trong nhà và những kẻ quyền thế bị lọai ra ngòai.
- Thiên hạ sẽ từ đông tây nam bắc đến dự tiệc trong Nước Thiên Chúa.
- Có những kẻ đứng chót sẽ lên hàng đầu, và có những kẻ đứng đầu sẽ xuống hàng chót.

--------------------------------------------------------------------------------
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:

- Tất cả các mối liên hệ tốt đều đòi hỏi phải có cả 2 chiều: liên hệ giữa cha mẹ và con cái, giữa chủ nhân và nô lệ, giữa con người và Thiên Chúa.

- Phải chiến đấu để vào Nước Trời qua cửa hẹp, vì đường rộng rãi thênh thang chỉ dẫn tới sự diệt vong.

- Chúng ta phải luôn nhớ: Thiên Chúa không những là Thiên Chúa của tình thương mà còn là Thiên Chúa của công bằng.

************
Viết bởi LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP
************

copied from loinhapthe.com