------------
BÀI ĐỌC I ------------
Lời
Chúa trích trong thư thứ nhất của Thánh Phao-lô Tông đồ gởi tín hữu Cô-rin-tô
(1) Về vấn đề thịt
cúng: Vẫn biết là tất cả chúng ta đều hiểu biết. Sự hiểu biết đó sinh lòng kiêu
ngạo, còn lòng bác ái thì xây dựng.
(2) Ai tưởng
mình hiểu biết điều gì, thì chưa hẳn là đã hiểu biết như phải hiểu biết.
(3) Ai yêu mến
Thiên Chúa, thì được Người biết đến.
(4) Vậy, về việc
ăn thịt cúng, chúng ta biết rằng ngẫu tượng chẳng là gì trên thế gian, và cũng
chẳng có thần nào ngoài Thiên Chúa độc nhất.
(5) Thật thế, mặc
dầu người ta cho là có những thần ở trên trời hay dưới đất -quả thực, thần cũng
lắm mà chúa cũng nhiều,
(6) nhưng đối với
chúng ta, chỉ có một Thiên Chúa là Cha, Đấng tạo thành vạn vật và là cùng đích
của chúng ta; và cũng chỉ có một Chúa là Đức Giê-su Ki-tô, nhờ Người mà vạn vật
được tạo thành, và nhờ Người mà chúng ta được hiện hữu.
(7) Nhưng không
phải mọi người đều hiểu biết như vậy đâu! Có một số người từ trước đến nay đã
quen thờ ngẫu tượng, nên khi ăn các thức ấy thì cứ tưởng làm như vậy là ăn của
cúng; và lương tâm yếu đuối của họ đã ra ô uế.
(11) Thế là sự
hiểu biết của bạn làm hư mất một người yếu đuối, một người anh em mà Đức Ki-tô
đã chịu chết để cứu chuộc!
(12) Như vậy, phạm
đến anh em và làm thương tổn lương tâm yếu đuối của họ là phạm đến Đức Ki-tô!
(13) Vì thế, nếu
của ăn mà làm cớ cho anh em tôi sa ngã, thì tôi sẽ không bao giờ ăn thịt nữa, để
khỏi làm cớ cho anh em tôi sa ngã. (I Cor 8, 1-7, 11-13)
------------
PHÚC ÂM ------------
Tin
Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo Thánh Lu-ca
(27) "Thầy
nói với anh em là những người đang nghe Thầy đây: hãy yêu kẻ thù và làm ơn cho
kẻ ghét anh em,
(28) hãy chúc
lành cho kẻ nguyền rủa anh em và cầu nguyện cho kẻ vu khống anh em.
(29) Ai vả anh
má bên này, thì hãy giơ cả má bên kia nữa. Ai đoạt áo ngoài của anh, thì cũng đừng
cản nó lấy áo trong.
(30) Ai xin, thì
hãy cho, ai lấy cái gì của anh, thì đừng đòi lại.
(31) Anh em muốn
người ta làm gì cho mình, thì cũng hãy làm cho người ta như vậy.
(32) Nếu anh em
yêu thương kẻ yêu thương mình, thì có gì là ân với nghĩa? Ngay cả người tội lỗi
cũng yêu thương kẻ yêu thương họ.
(33) Và nếu anh
em làm ơn cho kẻ làm ơn cho mình, thì còn gì là ân với nghĩa? Ngay cả người tội
lỗi cũng làm như thế.
(34) Nếu anh em
cho vay mà hy vọng đòi lại được, thì còn gì là ân với nghĩa? Cả người tội lỗi
cũng cho kẻ tội lỗi vay mượn để được trả lại sòng phẳng.
(35) Trái lại,
anh em hãy yêu kẻ thù, hãy làm ơn và cho vay mà chẳng hề hy vọng được đền trả.
Như vậy, phần thưởng dành cho anh em sẽ lớn lao, và anh em sẽ là con Đấng Tối
Cao, vì Người vẫn nhân hậu với cả phường vô ân và quân độc ác.
(36) "Anh
em hãy có lòng nhân từ, như Cha anh em là Đấng nhân từ.
(37) Anh em đừng
xét đoán, thì anh em sẽ không bị Thiên Chúa xét đoán. Anh em đừng lên án, thì sẽ
không bị Thiên Chúa lên án. Anh em hãy tha thứ, thì sẽ được Thiên Chúa thứ tha.
(38) Anh em hãy
cho, thì sẽ được Thiên Chúa cho lại. Người sẽ đong cho anh em đấu đủ lượng đã dằn,
đã lắc và đầy tràn, mà đổ vào vạt áo anh em. Vì anh em đong bằng đấu nào, thì
Thiên Chúa sẽ đong lại cho anh em bằng đấu ấy." (Lc 6, 27-38)
--------------------------------------------------------------------------------
GIỚI
THIỆU CHỦ ĐỀ: Yêu kẻ thù và những người yếu kém.
Nhiều người
trong chúng ta cho rằng “biết đúng và làm đúng” là đủ rồi, nhưng thánh Phaolô
nhận thấy điều đó vẫn chưa đủ cho việc xây dựng cộng đoàn. Ngài dạy khi làm còn
phải quan tâm đến những người mà đức tin còn yếu kém. Nếu việc làm tuy đúng của
mình gây ra sự hiểu lầm và làm cớ cho họ sa ngã thì tốt hơn đừng làm, chẳng hạn
như việc ăn thịt cúng. Chúng ta dễ dàng yêu thương những ai yêu thương mình, trả
ơn cho những ai làm ơn cho mình; nhưng Chúa Giêsu đòi các môn đệ của Ngài phải
đi bước xa hơn nữa là là yêu kẻ thù, và làm ơn cho những người bắt bớ mình. Các
Bài đọc hôm nay cung cấp những lý do tại sao chúng ta phải làm như thế.
KHAI
TRIỂN BÀI ĐỌC:
[1] Bài
đọc I: Không chỉ làm đúng mà còn quan tâm đến những người yếu kém.
Người Hy-Lạp thờ
rất nhiều thần và để xin ơn họ dâng cúng những lễ vật lên các thần. Sau khi đã
dâng cúng, họ đốt một phần nhỏ cho các thần, một phần để lại cho các tư tế phục
vụ trong đền thờ, một phần được gởi trả lại cho người dâng để họ cùng chung vui
với gia đình và bạn bè. Các tư tế được phép bán phần thịt của mình nếu không muốn
dùng. Vấn đề được đặt ra cho cộng đoàn Corintô là có được phép ăn hay mua thịt
đã được dâng cúng cho các thần?
Có những người
trong cộng đoàn cho rằng cứ việc ăn vì theo giáo lý đức tin dạy: “ngẫu tượng chẳng
là gì trên thế gian, và cũng chẳng có thần nào ngoài Thiên Chúa độc nhất.”
Thánh Phaolô cũng đồng ý khi ngài dạy cứ việc ăn thịt đã dọn sẵn hay mua thịt
ngòai chợ mà chẳng cần hỏi han lôi thôi gì cả. Tuy nhiên, nếu có sự hiện diện của
những người trong cộng đoàn, mà đức tin của họ còn yếu kém, thì đừng ăn hay
mua. Lý do là vì không phải mọi người đều hiểu biết như nhau. Có một số người từ
trước đến nay đã quen thờ ngẫu tượng, nên khi ăn các thức ấy thì cứ tưởng làm
như vậy là ăn của cúng; và lương tâm yếu đuối của họ đã ra ô uế.
Xây dựng cộng đoàn
không phải chỉ trên kiến thức mà còn trên tình bác ái vì “sự hiểu biết đó sinh
lòng kiêu ngạo, còn tình bác ái thì xây dựng.” Theo đạo lý của thánh Phaolô, mỗi
người đều là một phần tử của một chi thể là Hội-Thánh và Chúa Kitô là Đầu. Vì
thế, chúng ta có bổn phận phải bảo vệ mọi chi thể để toàn thân được lành mạnh.
Vì thế ngài cắt nghĩa: “Thế là sự hiểu biết của bạn làm hư mất một người yếu đuối,
một người anh em mà Đức Kitô đã chịu chết để cứu chuộc! Như vậy, phạm đến anh
em và làm thương tổn lương tâm yếu đuối của họ là phạm đến Đức Kitô! Vì thế, nếu
của ăn mà làm cớ cho anh em tôi sa ngã, thì tôi sẽ không bao giờ ăn thịt nữa, để
khỏi làm cớ cho anh em tôi sa ngã.”
[2] Phúc
Âm: Yêu kẻ thù.
Một sự phân biệt
về từ ngữ sẽ giúp chúng ta hiểu rõ những đòi hỏi của Chúa Giêsu. Trong tiếng
Hy-Lạp, có 3 động từ để diễn tả hành động “yêu”:
- Để diễn tả
tình yêu lãng mạn giữa trai gái, họ dùng động từ “eran.”
- Để diễn tả
tình yêu giữa những người thân trong gia đình và tình bằng hữu, họ dùng động từ
“filein.”
- Để diễn tả
tình yêu giữa những người tin vào Chúa Kitô như được dùng hôm nay, các Thánh Ký
dùng động từ “agapan.” Động từ này chỉ dùng trong khuôn khổ của Kitô giáo.
Con người không
thể yêu kẻ thù với nghĩa “eran,” vì họ không thể yêu kẻ thù bằng tiếng sét ái
tình. Họ cũng không thể yêu kẻ thù bằng nghĩa “filein,” vì làm như vậy là trái
với tự nhiên. Nhưng con người có thể yêu kẻ thù bằng nghĩa “agapan,” bằng tình
yêu của Thiên Chúa. Tình yêu này không chỉ tùy thuộc vào con tim mà còn tùy thuộc
rất nhiều nơi lòng muốn. Với tình yêu đến từ Thiên Chúa, con người có thể làm
những điều không thể như Chúa đòi hôm nay: “Hãy yêu kẻ thù và làm ơn cho kẻ
ghét anh em, hãy chúc lành cho kẻ nguyền rủa anh em và cầu nguyện cho kẻ vu khống
anh em. Ai vả anh má bên này, thì hãy giơ cả má bên kia nữa. Ai đoạt áo ngoài của
anh, thì cũng đừng cản nó lấy áo trong. Ai xin, thì hãy cho, ai lấy cái gì của
anh, thì đừng đòi lại.”
Thọat mới nghe
qua những lời Chúa dạy, chúng ta thấy chúng rất giống những lời khôn ngoan hay
đạo lý của các tôn giáo khác, chẳng hạn lời của Khổng-Tử mà thường được gọi là
Luật Vàng hay Luật Hỗ-Tương: “Đừng làm cho người khác điều gì mình không muốn
người khác làm cho mình.” Nhưng nếu cẩn thận nghiên cứu, chúng ta sẽ thấy chúng
khác xa và vượt lên trên tất cả các đạo lý từ trước tới nay. Luật của Chúa dạy
là luật tích cực: “Làm cho người khác những gì mình muốn người khác làm cho
mình;” trong khi Luật vàng là luật tiêu cực: “Đừng làm cho người khác điều gì
mình không muốn người khác làm cho mình.” Luật tích cực khó hơn luật tiêu cực
và đòi con người phải thấm nhuần tình yêu Thiên Chúa mới có thể làm được.
Tại sao Chúa đòi
con người làm những điều khó khăn như vậy? Lý do Chúa đưa ra phải yêu kẻ thù là
để trở nên giống Chúa: “Anh em sẽ là con Đấng Tối Cao, vì Người vẫn nhân hậu với
cả phường vô ân và quân độc ác.” Làm con Chúa là phải khác những người thường.
Nếu các tín hữu cũng chỉ yêu những người yêu mình và trả ơn những người đã làm
ơn cho mình thì có khác chi những người tội lỗi?
--------------------------------------------------------------------------------
ÁP
DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Cuộc sống
chúng ta không đơn giản đến nỗi chỉ giải quyết vấn đề bằng tri thức, mà nhiều
khi còn phải giải quyết vấn đề bằng yêu thương. Tri thức có thể đưa đến chỗ
kiêu ngạo, khinh thường người không biết nhưng yêu thương luôn giúp xây dựng cộng
đoàn. Cần phải quan tâm đến mọi phần tử trong cộng đoàn khi giải quyết những vấn
đề liên quan tới họ.
- Yêu kẻ thù và
làm ơn cho họ không phải là điều muốn làm hay không cũng được, nhưng là đòi hỏi
của những người con Chúa. Điều này chỉ có thể nếu chúng ta được thấm nhuần tình
yêu của Chúa, trước khi chúng ta có thể yêu người như Chúa yêu ta.
************
Viết bởi LM.
Anthony Đinh Minh Tiên, OP
************
copied from
loinhapthe.com
[SUY NIỆM]
Trả lờiXóaKhi đọc lời nhắn nhủ trên đây của Ðức Giêsu,
chúng ta thường thấy đó là chuyện không thể làm nổi,
hay nếu làm được, ắt sẽ sinh ra những hậu quả tồi tệ.
Chắc chắn Ðức Giêsu không dạy ta bao che cho kẻ ác,
hay đòi hủy bỏ luật hình sự để phạt các phạm nhân.
Ngài không cổ vũ việc ăn xin khi nói: “Ai xin, con hãy cho.”
Ngài cũng không biến chúng ta thành người bạc nhược.
Bài Tin Mừng hôm nay là một viên ngọc,
vì nó cho thấy nét đặc trưng của người Kitô hữu.
Nó vén mở một lý tưởng mà ta phải vươn tới.
Chúng ta cần vượt lên trên nghĩa đen của mặt chữ
để cảm được tinh thần mà Chúa muốn ta sống.
Không sống lời Ngài, ta vẫn là kẻ đứng ngoài Kitô giáo.
“Hãy yêu kẻ thù”: câu này được nhắc lại hai lần.
Theo bài Tin Mừng này thì kẻ thù của tôi là ai?
Ðó là kẻ ghét tôi, kẻ nguyền rủa tôi và vu khống.
Ðó là kẻ tát vào mặt tôi và đoạt áo ngoài của tôi.
Như thế kẻ thù tôi chẳng đâu xa, ngày ngày tôi vẫn gặp.
Họ là những người hay làm phiền và lợi dụng tôi,
là những kẻ xúc phạm đến danh dự và quyền lợi của tôi.
Họ là những người tự nhiên tôi không ưa, hay không ưa tôi.
Ðức Giêsu không đòi tôi yêu kẻ thù như yêu người thân:
về mặt tình cảm, chuyện đó khó thực hiện.
Nhưng Ngài mời tôi yêu bằng hành động.
Yêu là làm ơn, là chúc lành, là cho vay.
Yêu là cầu nguyện điều lành cho kẻ thù (cc. 27-28).
Khi làm điều tốt cho kẻ thù,
tôi được giải phóng khỏi cái tôi ăn miếng trả miếng,
và nhờ đó chính kẻ thù tôi cũng có thể được giải phóng
khỏi cái tôi ích kỷ của họ.
Khi yêu kẻ thù bằng những hành động tử tế,
tôi không còn coi họ là kẻ thù của tôi nữa.
Dần dần, tình cảm của tôi đối với họ cũng biến đổi.
Cần can đảm biết bao khi chào hỏi, bắt tay
một người làm tôi vô cùng đau khổ.
Ðó chẳng phải là một hành động giả hình,
nhưng là một nỗ lực thắng vượt tình cảm tự nhiên.
Ðó chẳng phải là một hành vi của kẻ yếu,
nhưng là dấu hiệu của tính quả cảm anh hùng.
Kitô hữu được mời gọi vượt lên trên cái tự nhiên.
Suy nghĩ tự nhiên, tình cảm tự nhiên, phản ứng tự nhiên...
Phải ra khỏi cái tự nhiên, thường tình,
mới vào được thế giới siêu nhiên,
thế giới của những người con, sống nhân hậu như Cha.
Sống nhân hậu như Cha là trở nên hoàn thiện.
Thế giới văn minh không chỉ nhờ tiến bộ của khoa học,
nhưng chủ yếu nhờ những chiến thắng trên lòng ích kỷ
của từng người cũng như của mọi tập thể lớn nhỏ.
Trái đất chỉ tồn tại nhờ tha thứ yêu thương.
Kitô giáo chỉ sống còn nhờ yêu thương tha thứ.
************
Viết bởi LM. Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
************
copied from hdgmvietnam.org
[LỜI CẦU NGUYỆN]
Trả lờiXóaLạy Chúa,
xin cho con quả tim của Chúa.
Xin cho con đừng khép lại trên chính mình,
nhưng xin cho quả tim con quảng đại như Chúa
vươn lên cao, vượt mọi tình cảm tầm thường
để mặc lấy tâm tình bao dung tha thứ.
Xin cho con vượt qua mọi oán hờn nhỏ nhen,
mọi trả thù ti tiện.
Xin cho con cứ luôn bình an, trong sáng,
không một biến cố nào làm xáo trộn,
không một đam mê nào khuấy động hồn con.
Xin cho con đừng quá vui khi thành công,
cũng đừng quá bối rối khi gặp lời chỉ trích.
Xin cho quả tim con đủ lớn
để yêu người con không ưa.
Xin cho vòng tay con luôn rộng mở
để có thể ôm cả những người thù ghét con. Amen.
************
Viết bởi LM. Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
************
copied from hdgmvietnam.org