1 tháng 11, 2014

Chúa Nhật XXXI Thường Niên - Lễ Nhớ Các Linh Hồn

------------ BÀI ĐỌC I ------------
Lời Chúa trích sách Khôn ngoan

(1) Linh hồn người công chính ở trong tay Thiên Chúa và chẳng cực hình nào động tới được nữa.
(2) Bọn ngu si coi họ như đã chết rồi; khi họ ra đi, chúng cho là họ gặp phải điều vô phúc.
(3) Lúc họ xa rời chúng ta, chúng tưởng là họ bị tiêu diệt, nhưng thực ra, họ đang hưởng an bình.
(4) Người đời nghĩ rằng họ đã bị trừng phạt, nhưng họ vẫn chứa chan hy vọng được trường sinh bất tử.
(5) Sau khi chịu sửa dạy đôi chút, họ sẽ được hưởng ân huệ lớn lao. Quả thế, Thiên Chúa đã thử thách họ và thấy họ xứng đáng với Người.
(6) Người đã tinh luyện họ như người ta luyện vàng trong lò lửa, và đón nhận họ như của lễ toàn thiêu.
(7) Khi đến giờ được Thiên Chúa viếng thăm, họ sẽ rực sáng như tia lửa bén nhanh khắp rừng sậy.
(8) Họ sẽ xét xử muôn dân, và thống trị muôn nước. Và Đức Chúa sẽ là vua của họ đến muôn đời.
(9) Những ai trông cậy vào Người, sẽ am tường sự thật; những ai trung thành, sẽ được Người yêu thương và cho ở gần Người, vì Người ban ân phúc và xót thương những ai Người tuyển chọn. (Kn 3, 1-9)

------------ BÀI ĐỌC II ------------
Lời Chúa trích trong thư của Thánh Phao-lô Tông đồ gởi tín hữu Rô-ma

(5) Trông cậy như thế, chúng ta sẽ không phải thất vọng, vì Thiên Chúa đã đổ tình yêu của Người vào lòng chúng ta, nhờ Thánh Thần mà Người ban cho chúng ta.
(6) Quả vậy, khi chúng ta không có sức làm được gì vì còn là hạng người vô đạo, thì theo đúng kỳ hạn, Đức Ki-tô đã chết vì chúng ta.
(7) Hầu như không ai chết vì người công chính, hoạ may có ai dám chết vì một người lương thiện chăng.
(8) Thế mà Đức Ki-tô đã chết vì chúng ta, ngay khi chúng ta còn là những người tội lỗi; đó là bằng chứng Thiên Chúa yêu thương chúng ta.
(9) Phương chi bây giờ chúng ta đã được nên công chính nhờ máu Đức Ki-tô đổ ra, hẳn chúng ta sẽ được Người cứu khỏi cơn thịnh nộ của Thiên Chúa.
(10) Thật vậy, nếu ngay khi chúng ta còn thù nghịch với Thiên Chúa, Thiên Chúa đã để cho Con của Người phải chết mà cho chúng ta được hoà giải với Người, phương chi bây giờ chúng ta đã được hoà giải rồi, hẳn chúng ta sẽ được cứu nhờ sự sống của Người Con ấy.
(11) Nhưng không phải chỉ có thế, chúng ta còn có Thiên Chúa là niềm tự hào, nhờ Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, Đấng nay đã hoà giải chúng ta với Thiên Chúa. (Rm 5, 5-11)

------------ PHÚC ÂM ------------
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo Thánh Gio-an

(35) Đức Giê-su bảo họ: "Chính tôi là bánh trường sinh. Ai đến với tôi, không hề phải đói; ai tin vào tôi, chẳng khát bao giờ!
(36) Nhưng tôi đã bảo các ông: các ông đã thấy tôi mà không tin.
(37) Tất cả những người Chúa Cha ban cho tôi đều sẽ đến với tôi, và ai đến với tôi, tôi sẽ không loại ra ngoài,
(38) vì tôi tự trời mà xuống, không phải để làm theo ý tôi, nhưng để làm theo ý Đấng đã sai tôi.
(39) Mà ý của Đấng đã sai tôi là tất cả những kẻ Người đã ban cho tôi, tôi sẽ không để mất một ai, nhưng sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết.
(40) Thật vậy, ý của Cha tôi là tất cả những ai thấy người Con và tin vào người Con, thì được sống muôn đời, và tôi sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết." (Ga 6, 35-40)

--------------------------------------------------------------------------------
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Đối diện với cái chết để học biết cái sống

Không phải tình cờ mà Gíao Hội nhắc nhở các tín hữu: tháng 11 là tháng các linh hồn, và mời gọi mọi người suy niệm về sự chóng qua của cuộc đời và về sự chết.

- Nhìn qua cửa sổ chúng ta nhận ra ngay sự thay đổi của thời tiết: lá xanh hôm nào đã chuyển màu thành lá vàng, rồi lá rụng, và lá bị nghiền tan đi dưới bánh xe hoặc bị gió cuốn bay đi.

- Vào trong xe, chiếc xe mới mua năm nào, giờ đã trở nên cũ rích, sửa lên sửa xuống, rồi sẽ có một ngày chúng cũng bị quăng vào nghĩa địa... xe.

- Nhìn vào con người mình cũng thấy sự thay đổi: mới hôm nào còn là một thanh niên, thiếu nữ tươi trẻ đầy nghị lực, muốn đi đâu chỉ cần quyết định là đi, thế mà hôm nay tóc đã ngả màu muối tiêu, da đã điểm đồi mồi, mỗi sáng thức giấc phải cựa quậy mãi mà vẫn không đứng lên được, rồi sức khỏe và hơi thở cạn dần cho đến ngày người khác cũng đưa mình ra nghĩa địa.

- Có phải đời chúng ta cũng vô nghĩa như thế, để rồi chúng ta cũng vội vàng sống như một văn sĩ đã thốt lên: “Chơi xuân kẻo phí xuân đi?” Đâu là ý nghĩa đích thực của cuộc đời? Phải sống làm sao để đạt đích đó?

- Các Bài đọc hôm nay cung cấp cho chúng ta nhiều chất liệu để suy gẫm. Trong Phúc Âm, chính Con Thiên Chúa trình bày rõ ràng cho chúng ta về mục đích của cuộc đời và phải làm sao để đạt mục đích đó. Bài đọc I cho chúng ta thấy số phận về 2 cuộc đời: của những người công chính và của phường vô đạo. Bài đọc II trình bày nền thần học then chốt của Thánh Phaolô: Tất cả mọi người đều phạm tội và xứng đáng phải chết; nhưng vì tình thương Thiên Chúa đã cho con người Đức Kitô, Người Con duy nhất của Ngài để chết thay cho chúng ta. Chính vì Máu Con Chúa đã đổ ra nên chúng ta không phải chết, nhưng được sống muôn đời.

KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:

[1] Bài đọc I: Sách Khôn Ngoan trình bày hai niềm tin và hai lối sống.
Tin như nào sẽ sống như vậy, hậu quả là sẽ gặt hái những gì mình tin. Con người muốn biết sống để làm gì đã (mục đích) trước khi quyết định sống thế nào (phương tiện) để đạt đích.

[1.1] Niềm tin và lối sống của những người công chính. Họ tin:
(1) Chết không hết: nhưng bắt đầu cuộc sống trường sinh bất tử với Thiên Chúa. Ngài đã hứa sẽ xé chiếc khăn tang bao trùm muôn dân, và chiếc màn đen bao trùm muôn nước; và Ngài sẽ vĩnh viễn tiêu diệt tử thần (Isa 25:7).

(2) Chết là hạnh phúc và không còn đau khổ: Thiên Chúa hứa sẽ lau khô giòng lệ trên khuôn mặt mọi người, và trên tòan cõi đất, Ngài sẽ xóa sạch nỗi ô nhục của dân Ngài. Một khi đã được đòan tụ với Thiên Chúa, chẳng cực hình nào có thể động tới họ được nữa, họ sẽ hưởng an bình (Isa 25:8).

(3) Mục đích của những đau khổ trong cuộc đời là để chứng tỏ đức tin và tình yêu của con người dành cho Thiên Chúa. Sau khi chịu sửa dạy đôi chút, họ sẽ được hưởng ân huệ lớn lao. Quả thế, Thiên Chúa đã thử thách họ và thấy họ xứng đáng với Người. Người đã tinh luyện họ như người ta luyện vàng trong lò lửa, và đón nhận họ như của lễ toàn thiêu.

(4) Phần thưởng của những người công chính: “Khi đến giờ được Thiên Chúa viếng thăm, họ sẽ rực sáng như tia lửa bén nhanh khắp rừng sậy. Họ sẽ xét xử muôn dân, và thống trị muôn nước. Và Đức Chúa sẽ là Vua của họ đến muôn đời.”

(5) Cách sống ở đời này: Nếu họ chung phần đau khổ với Thiên Chúa ở đời này, họ sẽ chung hưởng vinh quang với Ngài ở đời sau. “Những ai trông cậy vào Người, sẽ am tường sự thật; những ai trung thành sẽ được Người yêu thương và cho ở gần Người, vì Người ban ân phúc và xót thương những ai Người tuyển chọn.”

[1.2] Niềm tin và lối sống của những phường vô đạo. Họ tin:
(1) Chết là hết: Chẳng có sự sống lại và cũng chẳng có sự sống đời đời. Chẳng cần cầu nguyện cho người chết.
(2) Chết là đau khổ: là điều vô phúc. Khi xuôi hai tay nằm xuống còn hưởng thụ gì được nữa?
(3) Đau khổ của cuộc đời là vô nghĩa, cần phải tránh.
(4) Chết là một sự trừng phạt đau đớn nhất vì thần chết cướp đi tất cả sung sướng của cuộc đời.
(5) Cách sống ở đời này: Bao lâu còn sống, họ phải tìm đủ mọi cách để sống sung sướng và hưởng thụ ở đời này.

[2] Bài đọc II: Tại sao con người không phải chết đời đời?

[2.1] Mọi người đều phạm tội và vì vậy phải chết: Lề Luật mà Thiên Chúa ban cho con người có thể ví như con dao hai lưỡi như ông Môsê đã từng nói với dân:

Coi đây, hôm nay tôi đưa ra cho anh em chọn: hoặc là được sống, được hạnh phúc, hoặc là phải chết, bị tai hoạ. Hôm nay tôi truyền cho anh em phải yêu mến ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, đi theo đường lối của Người, và tuân giữ các mệnh lệnh, thánh chỉ, quyết định của Người, để anh em được sống, được thêm đông đúc, và ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, chúc phúc cho anh em trong miền đất anh em sắp vào chiếm hữu. Nhưng nếu anh em trở lòng và không vâng nghe, lại bị lôi cuốn và sụp xuống lạy các thần khác và phụng thờ chúng, thì hôm nay tôi báo cho anh em biết: chắc chắn anh em sẽ bị diệt vong, sẽ không được sống lâu trên đất mà anh em sắp sang qua sông Gio-đan để vào chiếm hữu. Hôm nay, tôi lấy trời đất làm chứng cáo tội anh em: tôi đã đưa ra cho anh em chọn được sống hay phải chết, được chúc phúc hay bị nguyền rủa. Anh em hãy chọn sống để anh em và dòng dõi anh em được sống (Dt 30:15-19).
Nhưng có ai trong cuộc đời này dám vỗ ngực tự nhận mình không bao giờ phạm một tội nào, và như thế, mọi người đều phải chết vì đã xúc phạm đến Thiên Chúa.

[2.2] Tại sao con người không phải chết đời đời?
(1) Thiên Chúa bỏ qua hay xí xóa: Những người Do-Thái và Hồi-Giáo tin điều này vì họ không tin vào Đức Kitô. Một niềm tin như vậy mặc dù đề cao tình thương của Thiên Chúa, nhưng khinh thường trầm trọng đức công bằng của Ngài. Phải chăng Thiên Chúa xí xóa mọi tội lỗi của nhân lọai mà không cần đền trả? Tại sao Thiên Chúa không xí xóa luôn tội của quỉ thần?
(2) Kế họach Cứu Độ của Thiên Chúa: Để bảo vệ lòng thương xót và đức công bằng của Thiên Chúa, con người cần phải tin vào Kế Họach Cứu Độ của Ngài: Theo Kế Họach này:
- Đức Kitô, Con Thiên Chúa đã chết thay cho con người: Khi chúng ta không có sức làm được gì vì còn là hạng người vô đạo, thì đúng kỳ hạn, Đức Kitô đã chết vì chúng ta. Hầu như không ai chết vì người công chính, hoạ may có ai dám chết vì một người lương thiện chăng. Thế mà Đức Kitô đã chết vì chúng ta, ngay khi chúng ta còn là những người tội lỗi; đó là bằng chứng Thiên Chúa yêu thương chúng ta.
- Con người được giao hòa với Thiên Chúa: Vì chúng ta đã được nên công chính nhờ máu Đức Kitô đổ ra, chúng ta sẽ được Người cứu khỏi cơn thịnh nộ của Thiên Chúa. Thật vậy, nếu ngay khi chúng ta còn thù nghịch với Thiên Chúa, Thiên Chúa đã để cho Con của Người phải chết, để cho chúng ta được hoà giải với Người.
- Con người được hưởng sự sống đời đời: Vì chúng ta đã được hoà giải rồi, nên chúng ta sẽ được cứu nhờ sự sống của Người Con ấy.
- Nhưng không phải chỉ có thế, chúng ta còn có Thiên Chúa là niềm tự hào, nhờ Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, Đấng nay đã hoà giải chúng ta với Thiên Chúa.

[3] Phúc Âm: Cách duy nhất để đạt được cuộc sống muôn đời. Mặc khải quan trọng nhất của Thiên Chúa được trình bày rõ ràng trong 5 câu ngắn ngủi của Gioan (Jn 6:35-40):

[3.1] Đức Kitô là Bánh Trường Sinh: Đức Giêsu bảo họ: "Chính tôi là bánh trường sinh. Ai đến với tôi, không hề phải đói; ai tin vào tôi, chẳng khát bao giờ!” Bí Tích Thánh Thể là lương thực thần linh nuôi sống con người ngay từ khi còn ở đời này. Một khi đã được nếm thử lương thực thần linh, cuộc sống muôn đời thuộc về con người.

[3.2] Điều kiện cần có để đạt được cuộc sống muôn đời: Đứng trước Đức Kitô, con người có thể có 2 thái độ: tin hay không tin; và tùy vào hai thái độ, họ sẽ đạt được cuộc sống muôn đời hay bị hủy diệt muôn đời.
(1) Tin vào Đức Kitô:
- “Tất cả những người Chúa Cha ban cho tôi đều sẽ đến với tôi, và ai đến với tôi, tôi sẽ không loại ra ngoài. Mà ý của Đấng đã sai tôi là tất cả những kẻ Người đã ban cho tôi, tôi sẽ không để mất một ai, nhưng sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết.”
- “Thật vậy, ý của Cha tôi là tất cả những ai thấy người Con và tin vào người Con, thì được sống muôn đời, và tôi sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết.”
(2) Không tin vào Đức Kitô: Nhưng tôi đã bảo các ông: các ông đã thấy tôi mà không tin. Ai không tin, sẽ không được cuộc sống muôn đời.

--------------------------------------------------------------------------------
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:

- Phải biết chắc chắn sống để làm gì trước khi quyết định sống thế nào.

- Mục đích của cuộc đời là để về hưởng hạnh phúc muôn đời với Thiên Chúa.

- Để đạt mục đích này, con người cần phải tin vào Đức Kitô và thực hành những gì Ngài dạy.

- Tin làm sao sống làm vậy. Đừng tin một đàng, sống một nẻo. Nguy hiểm của những người muốn bắt cá hai tay: vừa muốn hưởng thụ đời này vừa muốn Nước Trời mai sau.

- Chúng ta phải làm gì cho những người thân đã chết? Họ là một phần của cuộc sống chúng ta. Làm sao chúng ta có thể có những gì chúng ta đang có nếu không nhờ sự đóng góp của họ: thân thể, đức tin, kiến thức, và tài sản vật chất… Cần cầu nguyện, xin lễ, và làm những việc lành để xin Thiên Chúa tha những hình phạt còn đang phải chịu. Hội Thánh cùng thông công: HT vinh quang (các thánh) – HT đau khổ (các linh hồn) – HT chiến đấu (chúng ta). Chỉ có 2 thành phần có thể lập công được là các thánh và chúng ta, các linh hồn không thể lập công được nên hòan tòan trông cậy vào lời bầu cử của các thánh và lời cầu nguyện của chúng ta.

- Yêu thương các linh hồn là yêu thương chính chúng ta, vì khi đã hòan tất giai đọan thanh tẩy, họ sẽ nhập đòan các thánh trên trời và bầu cử cho chúng ta khi tới phiên chúng ta phải chịu thanh luyện. Chúng ta hy vọng sẽ gặp được tất cả và sẽ sống với nhau muôn đời trên Thiên Đàng.

************
Viết bởi LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP
************

copied from loinhapthe.com

2 nhận xét :

  1. [SUY NIỆM]

    Ðoạn Tin Mừng trên đây kể lại cho ta
    cuộc đời Ðức Giêsu vào những giây phút cuối.
    Ngài đã đón nhận cái chết một cách không dễ dàng
    sau nhiều giờ hấp hối trên thập giá.
    Ðau đớn đến tột cùng, nhục nhã và cô đơn kinh khủng.
    Có vẻ lúc đó Cha lại vắng mặt và làm thinh.
    “Lạy Thiên Chúa của con, sao Ngài bỏ rơi con?”
    Ðức Giêsu có cảm tưởng như Cha bỏ rơi mình
    vào chính lúc Ngài vâng phục Cha, chấp nhận cái chết.
    Chúng ta cần nghe được tiếng kêu xé ruột của Ðức Giêsu.
    Ngài kêu bằng tất cả sức lực còn lại của mình.
    Ngài kêu một tiếng lớn, rồi tắt lịm.
    Chúng ta thích thấy Ðức Giêsu chết bình an hơn,
    chết anh hùng hơn và chết lành hơn.
    Nhưng Ðấng vô tội, chết thay cho cả nhân loại,
    đã chẳng được hưởng chút êm đềm nào từ Thiên Chúa.
    Lời cuối của Ngài là một tiếng gọi: Lạy Thiên Chúa của con,
    một câu hỏi tại sao mà Ngài không rõ câu trả lời.
    Ðức Giêsu đã nhắm mắt trong niềm tin trần trụi.

    Tháng 11 được dành để nhớ đến những người đã khuất.
    Ðã có thời người ta cho rằng theo đạo là bất hiếu,
    vì không lo giỗ chạp, cúng vái, nhang đèn...
    Nhưng trong niềm tin của Kitô giáo,
    điều người chết cần không phải là đồ ăn hay vàng mã,
    mà là cầu nguyện, hy sinh, việc lành và thánh lễ.
    Ngọn lửa luyện ngục tuy gây nhiều đau đớn không nguôi,
    nhưng có sức tẩy luyện, biến đổi và thánh hóa.
    Có thể nói các linh hồn ở luyện ngục có phúc hơn ta,
    vì họ biết chắc chắn sớm muộn gì cũng vào thiên đàng.
    Chính vì thế họ vui lòng để cho tình yêu Chúa thanh lọc,
    và càng lúc càng trở nên hoàn hảo hơn để đến gần bên Chúa.
    Chúng ta cần sống mầu nhiệm các thánh thông công.
    Các thánh trên trời chuyển cầu cho Hội Thánh dưới thế.
    Hội Thánh dưới thế chuyển cầu cho các linh hồn đau khổ.
    Tất cả liên đới với nhau như các chi thể của một thân thể.

    Trong tháng này Hội Thánh mời chúng ta đi viếng nghĩa trang
    để cầu nguyện cho các người thân yêu đã lìa đời.
    Những hàng mộ nói với ta về cái chết không sao tránh được.
    Dù già hay trẻ, dù khỏe hay đau, dù giàu hay nghèo,
    nhưng cuối cùng cái chết vẫn là điểm hẹn.
    Cái chết được chia đều cho mọi người.
    Nghĩa trang có phải là nơi an nghỉ cuối cùng không?
    Con người còn gì khi thân xác nát tan trong lòng đất?
    Nhờ Ðức Giêsu phục sinh mà mầu nhiệm cái chết được vén mở.
    Cái chết chỉ là nhịp cầu đưa ta vào cõi sống.
    Con người sống là để chết, và chết là để sống mãi,
    sống một cuộc sống hạnh phúc tuyệt vời hơn nhiều.

    Cùng với thánh Phanxicô, xin gọi cái chết là chị - Chị Chết.
    Ước gì người Kitô hữu học được nghệ thuật sống
    nhờ biết đón lấy cái chết trong niềm hy vọng tin yêu.

    ************
    Viết bởi LM. Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
    ************

    copied from hdgmvietnam.org

    Trả lờiXóa
  2. [LỜI CẦU NGUYỆN]

    Lạy Chúa Giêsu,
    nếu người ta cứ phải sống mãi trên cõi đời này
    thì thật là phiền toái.
    Nhưng cái chết vẫn làm chúng con đau đớn
    vì phải chia tay với những người thân yêu,
    vì bao mộng mơ, dự tính còn dang dở.
    Xin cho chúng con đừng nhìn cái chết
    như một định mệnh nghiệt ngã và phi lý
    nhưng như một hành trình
    trở về nguồn cội yêu thương.

    Lạy Chúa Giêsu, trước cái chết thập giá,
    Chúa đã run sợ, nhưng không tháo lui,
    và Chúa đã chết trong niềm vâng phục tín thác,
    để trở nên người đầu tiên bước vào cõi sống viên mãn.
    Xin cho chúng con nghe được lời dạy dỗ của cái chết.
    Cái chết cho thấy cuộc sống mong manh, ngắn ngủi,
    chính vì thế từng giây phút trôi qua thật quý báu.
    Cái chết bất ngờ mời gọi chúng con luôn tỉnh thức.
    Cái chết nhắc nhở chúng con là khách lữ hành
    đang trên đường về quê hương vĩnh cửu.

    Sống một đời và chết một lần.
    Lạy Chúa, đó là thân phận làm người của chúng con.
    Xin dạy chúng con biết cách chết nhờ biết cách sống. Amen.

    ************
    Viết bởi LM. Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
    ************

    copied from hdgmvietnam.org

    Trả lờiXóa